Đêm hôm đó tại quán bar uplate:
Trong 1 căn phòng được bố trí vô cùng sang trọng nhưng không kém phần đẹp mắt và quậy.
Có khoảng chừng 4 người đang ngồi trong phòng. Mỗi người mang mỗi nét mặt khác nhau.
1 người con trai có khuôn mặt đẹp mang 1 nét mặt sốt ruột và hầu như đang mong chờ 1 điều j đó. 1 người con gái vs thân hình gợi cảm nâng vẻ cuống hút của mình = sự lạnh lùng và kiu sa. 1 người con trai khác vs khuôn mặt vô cảm nhưng tỏ chút vẻ chờ đợi. Và 1 con người khác, vs hình thái trông có vẻ ngột ngạt và hơi nôn nóng. Bỗng:
*Cạch* 2 bóng dáng mới vừa bước vào mang hơi hướm của 1 không gian mới mẻ và có vẻ thoáng đãng hơn 1 chút.
- Tam gia huynh_cô gái có khuôn mặt lạnh khẽ nhìn người con trai đy cùng vs 1 ng con gái khác.
- Đừng nhìn tớ như thế chứ yuin...có 1 tin vui đến vs các cậu đây_huyn là tam gia huynh. Cậu dắt người con gái bên cạnh cùng cho mọi người chiêm ngưỡng.
- Ai đây! chẳng lẽ là ng. ấy của huynh à!_anh chàng có cải vẻ sốt ruột h ms lên tiếng nhẹ nhõm.
- Cho cậu nói lại đấy...jo0n!
- Vậy không lẽ là thành viên ms!_chàng trai băng giá đột nhiên cũng bị phá tan bởi con ng bí ẩn đang che giấu khuôn mặt mình = tấm khăn choàng màu đen.
- Sai trầm trọng đấy gin!
- Vậy là ai nào?_cả 3 cùng đồng thanh.
- Các cậu thật là! bao nhiu năm rồi mà chẳng còn nhớ j hết trơn à! đó là....._huyn đang định ns nốt câu thỳ:
- Là nhị jo tỷ!_ng con trái còn lại cũng lên tiếng nốt.
- tốt đấy! trí nhớ cậu không tồi đâu kyo!_huyn cười nhẹ.
- NHỊ JO TỶ!_cả 3 ng kia trố mắt bất ngờ.
- Ừ!_cô gái nhẹ lên tiếng.
- Nhị jo tỷ sẽ quay lại! và các cậu nên phân phối nhiều thông tin trong bang cho nhị jo tỷ cùng biết! và duy nhất chỉ có các cậu biết được khuôn mặt thật của nhị jo tỷ thôi! nếu như tiết lộ ra ngoài thỳ! các cậu sẽ như thế này này!_huyn vừa cười vừa đưa tay ngang cổ cứa nhẹ qa 1 cái.
- Lâu rồi không gặp! nhị jo tỷ quay lại chắc sẽ lm cho các bang khác sẽ hơi khổ đấy!_yuin cười nhạt nhòa 1 nét.
- Haizz! không biết sao nhất vương tỷ không về nhỉ!_Gin ngẩn đầu tựa về thành gế.
- Đừng nhắc về nhất vương tỷ... nhất vương tỷ sẽ không về đâu..vĩnh viễn sẽ KHÔNG QUAY VỀ_nhị jo tỷ ns vs 1 cái giọng sát lạnh rồi nhẹ nhàng cởi tấm khăn choàng ra....
- Vâng! thưa nhị jo tỷ! chúng tôi sẽ luôn trung thành và hầu hạ vs đúng cách của 1 tay thuộc hạ!_cả 4 người cung cẩn nghiêng người lm lễ vs thành viên chủ nhân của mình quay trở về.
Cô gái quay mặt lại.........khuôn mặt sắc đá lạnh lẽo đầy ác cảm đó đã phủ lấp đến nỗi không thể nhận dạng ra được rằng đó chính là un jo..cô gái hay cười thường ngày.
________________
Sáng hôm sau:
Qua khe cửa sổ...ánh nắng ban mai khẽ soi rọi vào căn phòng yên tĩnh...chiếu xuyên qua bức mành để rồi rọi vào đôi mắt của nó.
- ơ..._nó cục cựa đôi mắt khẽ mở ra chói lóa. Nó nhấc bỗng người lên vươn vai.
- Oải qá đy! hyx! sáng rồi à! chậc chậc! mà woo sao rồi nhỉ_nó vội vội vàng vàng đặt tay lên trán cậu. cậu có vẻ đã khỏe hẳn. Không còn nóng ran như trước nữa. sắc mặt cũng hồng hào trở lại.
- hết rồi...hỳ!_nó cười khì vui vẻ...Nó đứng dậy rạo bước ra khỏi phòng rồi tung tăng đy chuẩn bị thứ cho cậu.- Này! woo ơi! cậu ở nhà 1 mình được không...có ổn không vậy!_nó bưng khay thức ăn lên đặt xuống bàn!
- Không! mình đy cùng min nhé!_cậu cười nhạt.
- Đy đâu?_nó vừa hỏi vừa lân la cái sanwich vs dĩa opla.
- Đy học!
- Cậu ấm đầu à! bệnh thế mà đy cái j!
- Thỳ tớ bị ấm đầu rồi còn muốn j nữa! ns chung tớ đy học với cậu!
- Đã nói không cơ mà!
- Cậu không chịu tớ vẫn đy!
- Rồi...rồi...đy thỳ đy! nhưng cảnh cáo à! ở trường mà xỉu là tớ không chịu trách nhiệm đâu à!_nó ns rồi lên giọng đe cậu.
- 0k! tớ mạnh khù! lm như mấy đứa con gái khác không bằng!_cậu ns rồi uể oải bước ra khỏi giường vào nhà vệ sinh VSCN.
_________
Nó chuẩn bị xong xuôi đâu vào đó các sách vở quần áo cho cậu rồi nó rời khỏi quày về căn phòng xinh xắn của mình để chuẩn bị trang phục và sách vở đy học.
Nó và cậu bước ra khỏi cổng thỳ trời vẫn còn se se lạnh của cái buổi sớm mùa đông! Mặt trời vẫn còn lười nhát , không chịu rời khỏi giường để ngoi lên ban phát sự ấm áp cho mọi người vào mùa đông! Có lẽ ngày hôm nay trời chắc sẽ chẳng thể nào được thưởng thức cái ấm áp rồi! những cơn gió lạnh bỗng chốc ùa vào lạnh toát! Chậc..chậc...vào mùa đông thật rồi! mùa đông...mùa của những cặp đôi thể hiện tình cảm ấm áp của mình với đối phương.
Nó lấy hai tay chà vào nhau 1 lúc cho đỡ lạnh rồi như chợt nhớ 1 điều j đó rồi lại phóng như bay vào nhà rồi lại chạy ra vs 2 chiếc khăn choàng cổ.
- Quấn lại nhé, chứ không là ốm lại đó!_nó cười tươi rồi khẽ choàng vào cổ cậu 1 cái khăn choàng = len , kẻ sọc caro đỏ trắng pha 1 chút màu j đó ngọt ngào!
- Để tớ quấn cho cậu nhé!_cậu cười trong 1 hương vị hạnh phúc và ngọt ngào.
- Ừ!_nó cười tươi đưa cho cậu cái khăn choàng giống ik như cái của cậu. Cậu choàng vào cổ cái khăn choàng mà hình còn xen ẫn chút quan tâm và iu thương nữa!
Nó đy trước cậu theo sau! cậu nhìn dáng nó nhỏ nhắn và dễ xương, cậu lại cười nhưng cử đáng iu của nó trên đường đy! nào là nó vô tình vấp phải 1 cục đá, ngã xuống rồi lại rưng rưng dụi dụi mắt khóc...cậu dỗ dành hết lời nó mới nín...rồi lại làm rơi cái chìa khóa nhà rồi lại quay đy quay lại kiếm muốn điên luôn...nó như phát khóc ý chứ...
Ngọt ngào gê! cái mùa đông này thích gê đó!* cái đó là 1 phần ý nghĩ của cậu.
__________________ Tại trường học:
Trong lớp học trời mùa đông đã trở lạnh, giờ lại còn bao trùm cái sự lo lắng và cả sự căng thẳng nữa. jun nhưng 1 con người vô hồn, cậu mệt mỏi đang chóng chịu cái căn bệnh cảm quái ác này. đãng lẽ bh cậu phải đang ở nhà và ngủ yên giấc cho sức khỏe mau khỏi. đằng này đã lên trường nằm dài ra, quần áo phong phanh không có lấy 1 cái áo ấm tử tế. hể nếu có người đến lo lắng hay q.tâm cậu lại gạt phắt đy...
- Jun hôm nay bị sao vậy...cậu ấy bệnh như thế mà còn..._1 con nhỏ trông khá xinh xắn thỳ thầm vs mấy con bạn nhăn mặt lo lắng.
- Ừ!...chắc do min đó...do cô ta mà giờ jun ra như thế đó..jun ms tới đây chưa được 1 tuần mà bị cô ta hại thành như vầy nè_1 con nhỏ khác chanh chua hơn, giọng chát chúa đổ bao nhiu tội lỗi cho nó.
- Ừ..đúng rồi đó_thế rồi lại tất cả các nữ sinh trong lớp đều tán thành vs ý kiến đó và càng gét nó hơn.
*Cộp* nó và cậu bước vào.
- Chào cả lớp!_nó cười tươi chào buổi sáng *quen miệng đó*
Cả lớp nhìn nó với ánh mắt không có chút thiện cảm, chẳng ai thèm lên tiếng. nó thấy tim mình luồng vào 1 nỗi buồn và tủi thân. thường ngày đáng nhẽ là các bạn trong lớp ai cũng cười vui vẻ chào lại. hoặc là xúm xít quanh nó để nhờ nó chỷ giùm về bài kiểm tra.
lòng nó tự nhiên lại trần lên nổi buồn. Cậu có vẻ cũng hiểu được nên siết lấy tay nó hơn...để ch0 nó cảm nhận được 1 chút ấm áp.
sau 1 lát sau khi thấy có 1 đìu j đó khác lạ so vs lớp thỳ nó ms nhận ra jun đang nằm dài ra trên bàn. như bất giác nó chạy lại. đưa tay lên trán cậu.
- Cậu cũng bị sốt à...nhanh nhanh lên tớ sẽ đưa cậu xuống phòng y tế_nó hốt hoảng định dìu jun.
- cô biến đy...biến khỏi tầm mắt của tôi đy_ jun nhìn nó nữa vẻ vui mừng nữa vẻ lạnh nhạt nữa vẻ căm ghét. Tớ xin lỗi thay woo vì chuyện hôm qua...và h thỳ cậu hãy đy cùng tớ xuống phòng y tế nào_nó cười nhạt như muốn xin 1 chút sự đồng ý từ jun.
Thế nhưng jun gạc phát tay nó ra đứng dậy trong khi mình đang bệnh nặng mà hét:
- CÔ LÀ CÁI QUÁI GÌ MÀ BẮT TÔI PHẢI NGE LỜI CÔ...MẶC TÔI...TÔI NÓI RỒI...BIẾN_tiếng hét ngổn ngang những hơi thở nặng nhọc.
- Tớ...tớ...tớ hức...hức..tớ xin lỗi_nó cảm thấy bị tổn thương, nó chưa bao h cảm thấy mình vô dụng và có lỗi như thế này, đáng nhẽ nó phải tức giận và ch0 1 cú bạt tai như trời giáng vào mặt jun chứ...nhưng lần này lại khác...nó không làm như thế...nó cảm thấy mình có lỗi...bởi vì nó mà jun ra như bây giờ, bởi vì nó mà jun như 1 cái xác chết không hồn, bởi vì nó mk 1 hoảng tử phong lưu giờ ại thành 1 con người ngây dại tàn tạ.
*thịch...thịch...thịch* những tiếng đập từ trong trái tim đau đớn của 2 con người. Cậu và jun! 2 người đều rất đau...người con gái ấy đang khóc...vì cả 2 người, lm sao bây giờ làm sao để cô ấy ngừng khóc bây giờ...PHẢI LÀM SAO ĐÂY? 2 người cùng có 1 suy nghỹ như nhau!
*soạt* 1 bàn tay nhợt nhạt vừa đặt lên vai nó, nơi mk những giọt nước mắt đang lã chã rơi ướt đẫm.
- Tôi...tôi..tôi.....xin...lỗi_jun thở dài..khuôn mặt nhăn nhó gầy guộc tái nhợt.
- Cậu đy cùng tôi xuống phòng y tế nhé_nó khẽ lau nước mắt cười tươi.
- Ừ..._jun cũng cười.
Thế rồi nó đưa jun đy , trk khi đy nó còn quay lại nháy mắt ra hiệu vs cậu rằng đừng lo lắng. Cậu pk chứ, cậu hiểu chứ, nhưng cậu sợ, cậu sợ 1 ngày không còn nó. cậu sợ nó sẽ đy mất , đy đến bên jun...cậu đứng nhìn nó, cười nhạt trong khi trái tim đang vỡ vụn. CẬU PK PHẢI LM SAO ĐÂY? Tại phòng y tế:
*phù...phù...hộc..hộc* những hơi thở hỳ hục nóng phừng, nặng nhọc như muốn lấy hết hơi sức của jun. mặt mày tái mét, hốc hác gầy gộc, có lẽ vì hôm qua cậu không ăn j. mái tóc mượt mà bóng loáng nhưng cứng cỏi của jun giờ đã rũ rượi và rối như tơ vò. hình ảnh jun kute baby của 1 công tử giàu có háo nhoáng kiêu ngạo đã tan biến trong phút chốc và cả sự căm ghét của nó lúc trước cũng thế bởi vì sao? bởi vì giời cậu thật tội nghiệp, thật đáng thương. Trái tim nó cảm thấy thương hại ch0 jun. tất cả là do ai...tất cả là do ai......có phải do nó không đây.
*roạt* cánh màn che chắn chiếc giường jun đang nằm bỗng mở toạc ra.
- Cô còn ngồi đây mà không biết nhục à_su ri trợn mắt nói mỉa.
- ơ...tôi...._nó ngập ngừng.
*Bép* 1 bạt tai vừa giáng vào mặt nó. Nó đau đớn ôm mặt *hức...hức* nước mắt trào ra. sao no lại yếu đuối thế này. Đau đớn quá!
- Tôi nói ch0 cô biết! cố chiếm lấy woo rồi tôi còn chưa giết cô giờ cô còn muốn hại cả anh tôi để báo thù tôi sao! sao cô nham hiểm vậy! sao cô ác quá vậy! cô thật đê tiện! nhưng cô đừng lo sớm muộn j cô cũng bị mọi người khinh miệt tẩy cô thôi!_su ri với đôi mắt long sòng. rươm rướm nước mắt su ri hận nó đến tận xương tủy và cũng thương xót cho người anh của mình bấy nhiêu.
- Tôi...tôi không hại anh cô...không..không hề_nó mấp máy trong từng sự nghẹn ngào của nước mắt.
- Hm...im đy! và biến ngay khỏi đây..nhanh! tôi sẽ giết cô đấy! con khốn! mày đã cướp đy người tao yêu thương nhất giờ lại còn cướp người tao kính trọng nhất! hahaaaa!_su ri ngặc nghẽo cười trong từng giọt nước mắt chua chát. Cô sợ rồi chuyện j xảy ra nữa.
- Tôi ở lại đây 1 chút được không...._nó thành khẩn vô vọng để cầu xin su ri.
- Hahaha cô nghĩ tôi là 1 con rối à!.....BIẾN!
- Tôi....không...không thể!
- ngon ăn thật! Đã thế ch0 cô biết thế nào là đau_su ri dang tay định đánh thỳ.
*vụt* 1 bóng dáng ai đó vừa ngã vào đỡ cái tát ch0 nó. *bép*
Jun nằm vật dưới nền gạch lạnh lẽo mà thở hỳ hục.
- Anh! anh jun à!_su ri hốt hoảng đỡ anh dậy.
- Hộc...e..m..hộc..đừng...đ..ừng...đánh..hộc...cô...hộc..ấy_jun tuy đau nhưng vẫn gắng sức.
- Tớ...jun...tớ...huhu...sao tớ lại vô dụng thế này_nó ôm mặt mệt mỏi mà khóc.
- Đừng....đừng...khóc..tớ...tớ...đau..hộc...l...lắm_jun nắm lấy tay nó.
- Cậu đau ở đâu..chỗ nào..._nét mặt nó biến sắc lo lắng.
- Tớ đau....ở....hộc...tim_jun cười nhạt._tớ...tớ....y..êu..cậu_jun cố cười thêm 1 chút rồi lại ngất đy trong vòng tay em gái.
Nó đứng hình. Jun yêu nó sao. Nực cười thật lm sao có chuyện đó được chứ. Nhưng jun đang bệnh mà làm sao nó dối được...nhưng....??? nó bất ngờ....bất ngờ lắm...tại sao lại là nó? tại sao lại là nó? tim nó quặn thắt. Nó phải đối đầu lm sao với jun khi sau này đây.
Su ri như 1 con người mất hồn. cô rời bỏ anh mình ch0 nó rồi loạng choạng rời khỏi phòng y tế. *người mà anh mình cần là nó ư....haha nực cười thật...phận đời con người sao quá nhiều đau đớn vậy..hahahahaha* su ri cười như 1 người điên trên khu hành lang vắng bóng người dài ngoằn.
__________________
Tại lớp học: Cậu đang gằm đầu xuống bàn giả vờ ngủ thỳ chợt 1 đứa con gái chạy ù vào lớp rồi xì xầm với đám con gái.
- Ê...tui mới đy ngang qua phòng y tế có nge tin tức nóng hổi nè_1 con nhỏ cái nơ mỏ nhọn.
- Chuyện j nói nge coi_cả đám con gái túm tùm lại.
- chẹp! tính ra sun min may mắn thật! không ngờ anh jun lại tỏ tình với cô ta tr0ng phòng y tế cơ đấy!
- Vậy còn anh woo thỳ sao! chẳng lẽ nó định bắt cá 2 tay à_1 con nhỏ khác.
- ờ thỳ....
- Này! chuyện đó có thật à_nãy giờ cậu nge thấy hết rồi . tim cậu đau lắm nhưng cậu vẫn giấu cảm xúc mà hỏi tuy biết rằng đó là sự thật.
- Ơ....chuyện đó
- Tớ pk rồi! là thật chứ j...không cần an ủi đâu_cậu nói xong lại gầm mặt xuống bàn.
*nói rồi...cậu ta nói rồi...làm sao đây...min ơi...tớ sợ lắm làm ơn đừng rời xa tớ*